Đã bao lần muốn thổ lộ cùng em
Những niềm thương, những nhớ nhung da diết
Cùng tình yêu đã bùng lên mãnh liệt
Nhưng rụt rè tôi biết nói sao đây
*
Tôi như đá và em cứ như mây
Thấy nhau hoài mà chẳng gần nhau được
Rồi theo gió mây vô tình xuôi ngược
Lặng lẽ chờ, đá trơ mãi ngàn năm
*
Rồi dòng đời tôi vào chốn xa xăm
Vẫn nặng lòng với người tôi yêu dấu
Yêu em mãi mà em nào có thấu
Tôi thoáng buồn thương cát bụi tình xa...
*
Dòng thời gian cứ lặng lẽ trôi qua
Dòng ngậm ngùi và là dòng khoảng cách
Tôi gắng gượng cố vượt qua thử thách
Đi tìm về chút hoa mộng ngày xưa...
*
Nhưng dòng đời nào cứ mãi như xưa
Em đã xa, phương trời xa xa lắm
Tôi xót thương một mối tình nồng thắm
Tôi xót buồn vì xa mất người thương
Những niềm thương, những nhớ nhung da diết
Cùng tình yêu đã bùng lên mãnh liệt
Nhưng rụt rè tôi biết nói sao đây
*
Tôi như đá và em cứ như mây
Thấy nhau hoài mà chẳng gần nhau được
Rồi theo gió mây vô tình xuôi ngược
Lặng lẽ chờ, đá trơ mãi ngàn năm
*
Rồi dòng đời tôi vào chốn xa xăm
Vẫn nặng lòng với người tôi yêu dấu
Yêu em mãi mà em nào có thấu
Tôi thoáng buồn thương cát bụi tình xa...
*
Dòng thời gian cứ lặng lẽ trôi qua
Dòng ngậm ngùi và là dòng khoảng cách
Tôi gắng gượng cố vượt qua thử thách
Đi tìm về chút hoa mộng ngày xưa...
*
Nhưng dòng đời nào cứ mãi như xưa
Em đã xa, phương trời xa xa lắm
Tôi xót thương một mối tình nồng thắm
Tôi xót buồn vì xa mất người thương
Phan Tấn Duy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét